Sơ đồ bài viết
Gửi giữ tài sản là một loại hợp đồng giữa hai bên, trong đó một bên (bên gửi) giao phó tài sản cho bên kia (bên giữ) nhằm mục đích bảo quản và giữ gìn tài sản đó. Trong quá trình này, bên giữ có trách nhiệm giữ tài sản một cách an toàn và theo các điều kiện được thỏa thuận trong hợp đồng. Bên gửi thường phải trả tiền công cho bên giữ, trừ khi có các thoả thuận khác. Để nắm được quy định về nội dung này, mời bạn đọc tham khảo ngay bài viết Quy định của pháp luật về hợp đồng gửi giữ tài sản như thế nào? dưới đây
Quy định của pháp luật về hợp đồng gửi giữ tài sản như thế nào?
Hợp đồng gửi giữ tài sản thường đi kèm với các điều khoản và điều kiện cụ thể về việc bảo quản, trả lại tài sản khi hết thời hạn hợp đồng, và các quy định liên quan đến trách nhiệm và quyền lợi của cả hai bên. Các điều khoản này thường được xác định theo quy định của pháp luật, như Bộ luật Dân sự 2015 ở Việt Nam hoặc các quy định pháp luật tương đương ở các quốc gia khác.
Dựa trên Điều 554 của Bộ luật Dân sự 2015, hợp đồng gửi giữ tài sản là một sự thỏa thuận quan trọng giữa các bên liên quan. Trong khuôn khổ của thỏa thuận này, bên giữ cam kết nhận tài sản từ bên gửi với mục đích bảo quản, và sẽ trả lại chính tài sản đó cho bên gửi khi hết thời hạn của hợp đồng. Một điểm quan trọng khác là bên gửi sẽ phải chi trả một khoản tiền công cho bên giữ, trừ khi có các trường hợp đặc biệt khi bên giữ không yêu cầu việc này.
Điều này tạo ra một mối quan hệ hợp đồng rõ ràng, nơi mà trách nhiệm và quyền lợi của cả hai bên được xác định một cách rõ ràng. Bên giữ có nghĩa vụ bảo quản tài sản một cách cẩn thận và chăm sóc, đồng thời phải đảm bảo sự trả lại tài sản đúng hạn. Ngược lại, bên gửi có nhiệm vụ thanh toán tiền công theo thỏa thuận và cung cấp mọi thông tin cần thiết liên quan đến tài sản đang được giữ.
Hợp đồng gửi giữ tài sản không chỉ là một bản thỏa thuận pháp lý, mà còn là sự tin tưởng giữa các bên. Qua đó, việc bảo quản và giữ gìn tài sản được thực hiện một cách hiệu quả, đồng thời cung cấp một cơ chế linh hoạt cho các giao dịch kinh tế và thương mại.
Quyền và nghĩa vụ các bên trong hợp đồng gửi giữ tài sản?
Mục đích của hợp đồng gửi giữ tài sản có thể đa dạng, từ việc bảo quản tài sản quan trọng, giữ tài sản khi bên gửi không thể tự quản lý, đến việc giữ tài sản trong quá trình vận chuyển hoặc bảo quản tạm thời trong các trường hợp khẩn cấp.
Quyền và nghĩa vụ của bên gửi tài sản trong hợp đồng gửi giữ tài sản được chặt chẽ quy định tại Điều 555 và Điều 556 của Bộ luật Dân sự 2015, tạo nên một hệ thống quy định chi tiết và minh bạch để đảm bảo sự công bằng và minh bạch trong quá trình giao nhận và bảo quản tài sản.
Bên gửi tài sản không chỉ được trang bị những quyền lợi mà còn phải chấp nhận những trách nhiệm đầy đủ. Trong số các quyền, bên gửi có khả năng yêu cầu lấy lại tài sản bất cứ lúc nào, đặc biệt là khi hợp đồng gửi giữ không xác định thời hạn. Tuy nhiên, để đảm bảo tính hợp lý và thuận tiện cho cả hai bên, bên gửi phải thông báo trước cho bên giữ một khoảng thời gian hợp lý.
Ngoài ra, bên gửi cũng có quyền yêu cầu bồi thường thiệt hại nếu tài sản gửi giữ bị mất hoặc hư hỏng do lỗi của bên giữ, trừ trường hợp bất khả kháng. Điều này đặt ra một nguyên tắc rõ ràng về trách nhiệm và bảo vệ quyền lợi của bên gửi trong quá trình thực hiện hợp đồng gửi giữ.
Tuy nhiên, bên gửi cũng phải chấp nhận nghĩa vụ của mình. Khi giao tài sản, bên gửi phải thông báo ngay cho bên giữ về tình trạng tài sản và các biện pháp bảo quản thích hợp. Trong trường hợp không tuân thủ nghĩa vụ này, nếu tài sản bị tổn thất do không được bảo quản đúng cách, bên gửi sẽ phải chịu trách nhiệm và bồi thường thiệt hại gây ra.
Ngoài ra, bên gửi cũng có nghĩa vụ trả đủ tiền công cho bên giữ, đúng thời hạn và theo phương thức đã thỏa thuận trước đó. Điều này nhấn mạnh sự minh bạch và trung thực trong quá trình thanh toán, giúp duy trì mối quan hệ hợp đồng mạnh mẽ giữa hai bên.
Theo những quy định chi tiết tại Điều 557 và Điều 558 của Bộ luật Dân sự 2015, bên giữ tài sản không chỉ đóng vai trò là người thực hiện nhiệm vụ bảo quản tài sản mà còn có những quyền lợi và trách nhiệm được xác định rõ ràng.
Nghĩa vụ chính của bên giữ tài sản bao gồm việc bảo quản tài sản theo đúng thỏa thuận và phải trả lại tài sản cho bên gửi trong tình trạng như khi nhận giữ. Bên giữ chỉ có quyền thay đổi cách bảo quản tài sản nếu điều này là cần thiết để bảo quản tốt hơn, và phải báo ngay cho bên gửi biết về việc thay đổi. Ngoài ra, bên giữ phải thông báo kịp thời về nguy cơ hư hỏng, tiêu hủy tài sản và yêu cầu bên gửi đưa ra cách giải quyết; nếu không có phản hồi từ bên gửi, bên giữ có quyền thực hiện các biện pháp cần thiết để bảo quản và yêu cầu thanh toán chi phí. Trách nhiệm bồi thường thiệt hại do mất mát hoặc hư hỏng tài sản cũng được quy định, trừ trường hợp bất khả kháng.
Bên giữ tài sản còn được ban hành một loạt các quyền lợi nhằm bảo vệ quyền và lợi ích của mình. Trong đó, bên giữ có quyền yêu cầu bên gửi trả tiền công theo thỏa thuận đã đưa ra. Nếu bên gửi không thanh toán tiền công, bên giữ có quyền yêu cầu bên gửi trả chi phí hợp lý để bảo quản tài sản. Quyền yêu cầu bên gửi nhận lại tài sản bất cứ lúc nào cũng được quy định, tuy nhiên, bên giữ phải thông báo trước cho bên gửi một khoảng thời gian hợp lý, đặc biệt là trong trường hợp gửi giữ không xác định thời hạn. Cuối cùng, bên giữ còn có quyền bán tài sản gửi giữ nếu có nguy cơ bị hư hỏng hoặc tiêu hủy, với điều kiện báo việc và trả khoản tiền thu được cho bên gửi sau khi trừ đi chi phí hợp lý liên quan đến quá trình bán tài sản.
Tổng hợp những quy định trên, bên giữ tài sản đóng vai trò quan trọng trong việc bảo vệ và thực hiện quyền lợi của bên gửi, đồng thời giữ cho mối quan hệ hợp đồng giữa hai bên diễn ra một cách công bằng và minh bạch.
Câu hỏi thường gặp
Gồm hai bên:
+ Bên gửi tài sản: Thông thường là chủ sở hữu tài sản, tuy nhiên BLDS không quy định rõ trường hợp này nên người gửi giữ không nhất thiết phải là chủ sở hữu.
+ Bên nhận gửi giữ: Thông thường người nhận chỉ là một nhân viên dưới sự điều hành của một người nào đó. Trong trường hợp này phải lưu ý không phải con người thực tế đó là bên nhận gửi giữ mà bên tổ chức gửi giữ mới là bên nhận gửi giữ.
Bộ Luật dân sự 2015 không quy định về hình thức do đó hình thức của hợp đồng có thể bằng miệng, văn bản tùy vào thỏa thuận do xác lập giữa hai bên.